👉 Chú ý: Quý vị lướt xuống dưới bài thấy ô “See Full Article” màu xanh, thì bấm vào nút ấy để xem đầy đủ nội dung bài viết nhé. Xin cảm ơn !
Là người Saigon, có lẽ hầu như ai cũng đã ít nhất lần ghé biển Vũng Tàu. Trước năm 1975 ở miền Nam cũng có nhiều bãi biển khác nữa, có thể đẹp hơn Vũng Tàu, như là Mũi Né (Phan Thiết), Ninh Chữ (Phan Rang), hoặc xa hơn nữa ở Nha Trang, Phú Yên, Quy Nhơn, Đà Nẵng… Nhưng đối với dân Saigon xưa, và cho đến tận ngày nay, đi du lịch tắm biển Vũng Tàu vẫn là một chọn lựa lý tưởng.
Từ thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20, phố biển Vũng Tàu (còn được gọi là Cap Saint Jacques) trở thành địa điểm đi nghỉ quen thuộc tầng lớp thượng lưu ở phía Nam, tuy nhiên cơ sở hạ tầng ở đây còn khá hoang sơ.
Đến thời đệ nhất cộng hòa, Vũng Tàu được củng cố và phát triển để đáp ứng nhu cầu của một nơi nghỉ mát và du lịch quan trọng ở phía Nam Việt Nam. Ngoài nghề đánh bắt, chế biến hải sản và trồng trọt nương rẫy truyền thống, nhiều cơ sở hạ tầng được xây dựng, cửa hàng cửa hiệu, cơ sở dịch vụ, phục vụ cho việc ăn chơi, giải trí đã được chính quyền khẩn trương hoàn thiện, khiến cho bộ mặt thành phố ngày một hoa lệ.
Ngày xưa dân Sài Gòn và miền Nam thường gọi Vũng Tàu là Ô Cấp. Cách đây 60 năm Vũng Tàu đã có rất nhiều bãi biển đẹp và xanh mát như bãi Sau (Thùy Vân), bãi Trước (Tầm Dương), bãi Dứa (Hương Phong), bãi Dâu (Phương Thảo) cùng bãi tắm Long Hải.
Ngày nay, tên gọi Ô Cấp vẫn được người ta biết đến khi là tên gọi của quán cafe hướng biển nổi tiếng ở Vũng Tàu mà du khách nào cũng đã từng ghé chân.
Vì sao có tên gọi Ô Cấp? Cái tên này xuất phát từ thế kỷ 19, khi các nhà hàng hải Bồ Đào Nha khi đi qua mũi đất này đã lấy tên Thánh Jacques đặt cho nó, do đó người Pháp gọi nơi này là Cap Saint Jacques (do mũi đất mang tên thánh Jacques). Người Việt theo đó gọi là Cấp (gốc tiếng Pháp: Cap) hoặc Ô Cấp (gốc tiếng Pháp: Au Cap). Hiện nay mũi đất cực đông của Vũng Tàu có tên gọi là “mũi Nghinh Phong”.
Còn xuất xứ của tên gọi Vũng Tàu, đó là ngày xưa toàn khu vực này là vùng đất bãi lầy, nơi thuyền buôn của người ngoại quốc thường vào trú đậu nên gọi là Vũng Tàu.
Từ năm 1964, Vũng Tàu là thị xã trực thuộc trung ương, tên chính thường được biết tới vào thời gian này là Đặc khu Vũng Tàu, bạn có thể xem hình ảnh cơ sở quân sự của đặc khu Vũng Tàu ở dưới đây:
Vũng Tàu có những cảnh đẹp tự nhiên phong phú và khí hậu tương đối dễ chịu, có biển một bên và đồi núi một bên, quanh năm nắng đẹp, thuận tiện phát triển du lịch. Mời các bạn ngắm lại baic biển Vũng tàu xưa kia với biển xanh và cát trắng tuyệt đẹp, nhìn không khác nào một bãi biển ở Địa Trung Hải:
ff
ff
ff
ff
ff
Một số hình ảnh đường ven biển Quang Trung – Vũng Tàu (ngày nay vẫn giữ tên cũ, nhưng có 1 đoạn đổi thành đường Trần Phú)
Những quầy bar rất phổ biến ở dọc đường Quang Trung
Từ năm 1968, Bãi Sau của Vũng tàu có một tàu hàng lớn bị đắm. Hình ảnh con tàu bị bỏ hoang, rỉ sét nằm phơi mình trên mép nước này rất quen thuộc với du khách Vũng tàu trong suốt hơn 20 năm sau đó.
Ngày 3-1-1968, sau chuyến vận chuyển hàng từ Singapore về Sài Gòn theo hợp đồng với Cơ quan viện trợ Mỹ (USAID), trên đường quay ra biển, tàu Ioannis đã bị mắc cạn khi vừa qua mũi Nghinh Phong…
Nhật ký hải hành còn lưu lại sau khi tàu mắc cạn cho thấy lúc vượt qua mũi Nghinh Phong, để tránh những dải đá ngầm chìm dưới nước xung quanh Hòn Bà, thuyền trưởng Klaus đã cho tàu vòng qua bên trái, thay vì chạy ra vùng nước sâu, bởi ông tin rằng tàu đã dỡ hết hàng, độ nổi lớn nên khó có thể vướng đá. Theo thiếu tá Dunne, trước lúc xuống ca nô, ông đã chỉ vào bản đồ hàng hải, báo cho thuyền trưởng Klaus biết vị trí của những dải đá ngầm nhưng chẳng hiểu sao sự cố lại xảy ra!
Con tàu mắc cạn nằm đó suốt hơn 20 năm cho đến khi được xử lý tháo dỡ vào khoảng đầu thập niên 1990.