Những trang sách tuổi thơ gợi lại kỷ niệm của một thời “xa lắc, xa lơ”, 8X 9X còn nhớ hay đã quên? _ GXNC
Những bài thơ như Cái trống trường em; Lượm, Làm anh… dường như đã trở thành một phần kỉ niệm của thế hệ 8x, 9x đời đầu. Thời ấu thơ với họ có lẽ giờ đây đã là khoảng thời gian “xa lắc, xa lơ”, chỉ còn đọng lại miền ký ức thật nhiều ước mơ mỗi khi lật giở những trang sách đầu tiên…
( Nguồn : Đông Lào Gió)
Khi đi qua một giai đoạn đẹp đẽ, người ta luôn cảm thấy hối tiếc và muốn quay ngược thời gian để trở lại. Nhất là trong cuộc sống thực tại, khi cuộc sống quá xô bồ còn con người ta lại có quá nhiều nỗi lo cơm áo gạo tiền, quá nhiều áp lực phải “bơi” giữa bộn bề công việc, có bao nhiêu người thuộc thế hệ 8X, 9X đời đầu đang mong muốn sở hữu “một vé đi tuổi thơ” để sống lại những tháng ngày hồn nhiên, vui tươi, vô lo vô nghĩ?
Thời gian càng trôi nhanh, hoài niệm lại càng đong đầy. Còn nhiều lắm những kỷ vật của tuổi thơ đã trôi xa nhưng vẫn để lại biết bao thương nhớ về một thời hồn nhiên, trong trẻo như những trang sách đầu tiên dưới đây.
Được chia sẻ lại trong một fanpage trên mạng xã hội, loạt ảnh chụp lại những trang sách gắn liền với tuổi thơ của thế hệ 8X và đầu 9X nhận được sự thích thú, đồng cảo của đông đảo người dùng Facebook. Bài đăng nhận được hàng nghìn lượt “like” và hàng trăm bình luận thể hiện nỗi nhớ về những ngày xưa yêu dấu.
Dưới những trang sách, dân mạng cũng nhanh chóng khoe trí nhớ của mình, rằng bao nhiêu năm rồi, nhưng những bài học xưa cũ vẫn còn nguyên trong tâm trí.
“Cái trống trường em
Cái trống trường em
Mùa hè cũng nghỉ
Suốt ba tháng liền
Trống nằm ngẫm nghĩ
Buồn không hả trống?
Trong những ngày hè
Bọn mình đi vắng
Chỉ còn tiếng ve…”
“Nhớ thời tuổi thơ quá, cái thời ăn học không phải lo nghĩ gì. Giờ lớn lên, ra ngoài xã hội bon chen, lòng người phức tạp, chỉ mong được sống lại cái thời ấy một chút thôi…”, bạn C.N tiếc nuối.
“Xuân sớm
Quýt nhà ai chín đỏ cây
Hỡi em đi học, hây hây má hồng
Trường em mấy tổ trong thôn
Ríu ra ríu rít, chim non đầu mùa”
“Thời niên thiếu của tôi. Nếu được 1 lần tôi cũng vẫn muốn quay về với tuổi thơ. Những trang sách cũng là thời thơ ấu của tôi”, bạn M.K.P nghẹn ngào.
“Làm anh khó lắm
Phải đâu chuyện đùa
Với em bé gái
Phải người lớn cơ!
Khi em bé khóc
Anh phải dỗ dành
Nếu em bé ngã
Anh nâng dịu dàng
Làm anh thật khó
Nhưng mà thật vui
Ai yêu em bé
Thì làm được thôi!”
“Cả bầu trời tuổi thơ của mình đây rồi, càng nhìn càng nhớ da diết”, tài khoản T.L bình luận
“Trên đường đến nhà lao
Bầu trời Côn Đảo trong buổi bình minh rất đẹp. Con đường từ Bến Đầm đến nhà lao uốn quanh bờ biển, men theo triền núi, bên trên là cây cối um tùm, bên dưới là sóng trắng vỗ bờ đá dựng. Trên cành cây, chim kêu ríu rít. Chị Sáu như say sưa với cảnh tự nhiên. Chị hát theo một con chim hót. Chị rướn đôi tay bị còng chụp một con bướm bay qua. Chị chẳng để ý gì đến bọn lính với súng gươm tua tủa ở xung quanh mình”…
“Nhớ ngày xưa học bài này mình vừa đọc vừa khóc vì thương”, bạn M.T bày tỏ
“Gió đưa cành trúc la đà.
Tiếng chuông Trấn Vũ canh gà Thọ Xương.
Mịt mù khói tỏa ngàn sương.
Nhịp chày Yên Thái, mặt gương Tây Hồ”.
“Càng nhìn càng nhớ một thời đã xa, xa mãi không quay về”, bạn N.T tiếc nuối
“Chú bé loắt choắt
Cái xắc xinh xinh
Cái chân thoăn thoắt
Cái đầu nghênh nghênh…”
“Hồi xưa mình đã từng thuộc lòng bài thơ này, đến nỗi vừa đến trường vừa đọc cho thời gian nhanh trôi”, bạn H.H nhớ lại.
“Mẹ dang đôi cánh
Con biến vào trong
Mẹ ngẩng đầu trông
Bọn diều, bọn quạ
Bây giờ thong thả
Mẹ đi lên đầu
Đàn con bé tí
Líu ríu theo sau”
“Ngày xưa thuộc làu bài này, 20 năm rồi nhanh thật”, bạn H.H nhớ lại
“Chú gà trống ưa dậy sớm. Mấy hôm nay trời rét cóng tay. Càng về sáng, tiết trời càng lạnh giá. Trong bếp, bác mèo mướp vẫn nằm lì bên đống tro ấm. Bác lim dim đôi mắt, luôn miệng gừ gừ kêu :”Eo ôi! Rét! Rét!”.
Thế nhưng mới sớm tinh mơ, chú gà trống đã chạy tót ra giữa sân. Chú vươn mình, dang đôi cánh to, khỏe như hai chiếc quạt, vỗ phành phạch. Cái mào đỏ rực. Chú rướn cổ lên gáy “o….o” vang cả xóm. Bộ lông màu tía trông thật đẹp mắt. Chú chạy đi chạy lại quanh sân, đôi đùi mập mạp, chắc nịch”.
Mỗi trang sách lại là một chuyến phiêu lưu về miền ký ức tuổi thơ mà ai trong đời cũng mong một lần được trở lại.
Bài học đầu tiên về sự đoàn kết
Câu chuyện đàn kiến và sự đoàn kết trong một tập thể còn ý nghĩa cho đến tận bây giờ
“Cây bàng
Ngay giữa sân trường sừng sững một cây bàng. Mùa đông, cây vươn dài những cành khẳng khiu trụi lá. Xuân sang, cành trên cành dưới chi chít những lộc non mơn mởn. Hè về, những tán lá xanh um che mát cả sân trường. Thu đến, từm chùm quả chín vàng trong kẽ lá. Ngày ngày chúng em đùa vui dưới những tán lá bàng, tỏa bóng mát rượi”.
“Hồi đi học cô giáo dạy vẽ cho chủ đề vẽ trường em, mình toàn lấy hình này ra vẽ theo thôi. Ôi giờ nhìn mấy hình này nhớ lại kỷ niệm ngày xưa quá đi”, bạn T.Đ.N bình luận
“Cây xoài của ông em
Ông em trồng cây xoài cát này trước sân khi em còn đi lẫm chẫm. Cuối đông, hoa nở trắng cành. Đầu hè, quả sai lúc lỉu.Trông từng chùm quả to, đu đưa theo gió, em càng nhớ ông. Mùa xoài nào, mẹ em cũng chọn những quả chín vàng và to nhất bày lên bàn thờ ông”.
“Hồi ấy học bài này chỉ ước có được 1 trái xoài để ăn, học về ngồi gốc cây nhà người ta canh xoài rụng mà lượm, mà xoài bằng ngón tay cái thôi, trái nào to hơn xíu là mừng rơi nước mắt ý, ăn chát ngòm mà lại thấy ngon. Giờ thì xoài lớn bé ngập mặt mà cũng chả ngon bằng ngày đó. Đúng là tuổi thơ nghèo nhưng vui”, bạn K.L hồi tưởng.
Cứ thế, từng trang sách cũ giở lại những hình ảnh ấu thơ thời đi học của thế hệ 8X, 9X đời đầu. Hồi ấy đi học thì đứa nào cũng lười, giờ trưởng thành, làm cha mẹ trẻ con rồi thì sao mà nhớ thế!
“Nhớ bài này nhất này, hồi xưa vì thuộc lòng mà không thuộc nên bị ăn đòn nát mông. Nghĩ lại thấy sao mà nhớ đến thế”, bạn L.T.Đ bình luận.
“Còn một năm nữa thôi là 40 tuổi rồi, đọc bài thơ vẫn nguyên cảm xúc… Nhớ những bài thơ ngày xưa quá”.
“Có ai như tui hồi đó không? Mỗi lần đọc xong câu hỏi đều lật ra trang sau xem kết quả không?”, bạn N.N.D nhớ lại tuổi thơ đáng nhớ của mình
“Nhớ quá cái ngày xưa ấy, nhìn đi nhìn lại đã hơn 30 cái xuân rồi. Thời gian đúng là thấm thoắt thoi đưa”.
“Bài này mình đọc được điểm 10 đầu tiên cũng là duy nhất trong đời học sinh…”, bạn T.T hào hứng kể lại.
“Hồi ấy làm gì có sách mới, toàn sách cũ mà quý ơi là quý, được phát xong về nắn nót, cắt vải nhựa ra lấy dây dùi qua sách bọc vào cho bền”.
“Nhớ rất rõ năm lớp 1, đọc bài con chim non. Đọc to rõ ràng. Cô giáo cho 2 điểm 10. Ôi cách đây hơn 20 năm rồi…”, bạn C.K.T.P bày tỏ.
“Nhớ quá chừng nhớ những bài học đầu tiên của tôi đã dạy tôi lớn khôn như thế”, bạn T.L bình luận.
Những trang sách tuổi thơ sẽ mãi là kỉ niệm đẹp theo thế hệ 8x, 9x đầu đời đi cùng năm tháng. Có ai đã từng lướt qua những hình ảnh này và chỉ ước ao “cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” hay không?